Các bất động sản nhà ở được quản lý bởi một đơn vị vận hành có thương hiệu – đặc biệt là các thương hiệu khách sạn – thường được gọi là khu dân cư hàng hiệu (branded residences). Loại hình bất động sản này xuất hiện lần đầu vào năm 1927 với khách sạn Sherry-Netherland ở New York, và chỉ hiện diện tại một số đô thị lớn như New York, Boston hay London. Trong gần 100 năm qua, loại hình này đã phát triển nhanh chóng và mở rộng ra toàn cầu, hiện có hơn 750 khu dân cư hàng hiệu tại hơn 100 quốc gia.
Sự phát triển của bất động sản hàng hiệu phần lớn gắn liền với sự gia tăng của tầng lớp giàu có trên thế giới. Khi số lượng cá nhân sở hữu giá trị tài sản ròng cao ngày càng nhiều, nhu cầu về một nơi ở độc quyền, cá nhân hóa cũng tăng lên – thường là ngôi nhà thứ hai phù hợp với lối sống di chuyển nhiều, hoặc là khoản đầu tư cho gia đình và con cái. Sống tại khu dân cư hàng hiệu thường được xem là "sống sang", vì phần lớn các dự án thuộc phân khúc sang trọng hoặc xa xỉ. Tuy nhiên, thị trường ngày nay rất đa dạng, trải dài từ các thương hiệu cao cấp như Hyatt House, đến các thương hiệu hạng sang như InterContinental, rồi đến các thương hiệu xa xỉ như Ritz-Carlton, Four Seasons, hay Waldorf Astoria, và cả các thương hiệu siêu xa xỉ như Bulgari, Porsche, hay Versace. Nhóm cuối này là sự bổ sung mới cho thị trường, khi các thương hiệu cao cấp trong lĩnh vực xe hơi hoặc thời trang mở rộng tầm ảnh hưởng bằng cách hợp tác phát triển các bất động sản cực kỳ chọn lọc.